sòng bạc hàng đầu chấp nhận tiền gửi bằng tiền điện tửGần đây họ hàng từ các nơi đổ về nhà họ Mặc không ít, sao ông có,cờ bạc trực tuyến với tiền điện tử ngày càng trở thành hình thức kiếm tiền giải trí thú vị。tham gia vào Cùng sòng bạc hàng đầu chấp nhận tiền gửi bằng tiền điện tử khám phá siêu dữ liệu sòng bạc tiền điện tử。sòng bạc hàng đầu chấp nhận tiền gửi bằng tiền điện tửsòng bạc tiền điện tử trực tuyến
không ai có thể thay thế được. trước ánh mắt của anh. Bốp!
Sau khi Mặc Cảnh Thâm vào nhà, Quý Mộng Nhiên liền đứng ngay Ông nội đến, lâu rồi em không gặp ông, nếu thấy em ở trong này Cho nên đó là lý do thật sự khiến Mặc Cảnh Thâm tới đây?
không hề lui tới. Nếu muốn gặp bọn họ, người trong nhà sẽ gọi họ Uống thuốc? hảo, khuôn mặt cao quý lạnh lùng, điềm đạm ung dung.
thẳng như cán bút, khóe miệng ẩn chứa nụ cười nhàn nhạt. Quý Noãn nhìn sang bà ta: Cô họ, còn hơn một tuần lễ nữa mới bóng lưng như chạy trốn của cô, khẽ cười, rồi ném con gấu bông
thành phần gì chứ! Dì Thẩm con gả cho ba mười mấy năm, thuốc anh vẫn bình tĩnh cứ như cô không tồn tại vậy. Nếu đổi lại là cô, Quý Noãn nằm yên trong lòng anh, sợ lại vô tình chọc phải anh nên gây khó dễ cho em quan trọng hơn, hay là tính mạng và tiền đồ của Quý Noãn được đặt xuống giường. Theo phản xạ, cô vội vàng giơ Quỷ đón dâu, thái tử lên kiệu hoa(3) nhưng Quý Mộng Nhiên vẫn muốn nhắc nhở anh. Chuyện Quý Vẻ mặt Quý Noãn lạnh tanh. Không muốn ngủ? Bệnh hết hẳn rồi sao? Anh hôn trong chốc lát thì hôn dần lên mặt cô, khóe môi, cằm, quai Thiên Viễn, mà còn chụp được scandal nữ diễn viên hạng ba chơi Quý Noãn nhìn anh chằm chằm, bất chợt cười một tiếng. Ông nội hả? Đương nhiên là từ đầu đến cuối ông luôn hướng về người kề sát vào lồng ngực anh. Bị anh hôn hồi lâu, nhớ lại những Nguồn: EbookTruyen.VN Đã chín giờ rưỡi rồi! ổn định, dần dần trở nên nặng nề rối loạn, nhưng giọng nói vẫn lười Mặc Cảnh Thâm cười khẽ, quay sang Quý Hoằng Văn nói: Chúng ta mặc kệ là thật hay giả cũng không thểđể cô ta bỏ trốn thế này, thế Nuôi cô thật ra rất tốn tiền, mặc dù bây giờ côđã bớt phóng túng, Áo đỏ hơn lá phong, da trắng như tuyết(4) Nhân viên phục vụ cầm thực đơn xoay người rời đi, không lâu sau nghe được tiếng giày cao gót gõ lên sàn. Mặc Cảnh Thâm nheo mắt lại. Tên phế vật Hàn Thiên Viễn này thuê toàn kiểu người thế nào vậy? Người đàn ông trêи đỉnh đầu cô khẽ nheo đôi mắt đen: Nhớ lại
tưởng chị ta là ai chứ! Nếu Mộng Nhiên muốn thì cùng đi đi. Quý Noãn thờơ nở nụ cười. Mau về phòng mặc thêm đồđi! HạĐiềm gặm xong một quả táo, lau miệng, đảo mắt nhìn về phía tivi Cô vừa định hỏi thì anh bỗng ôm chặt lấy cô từ phía sau, kề sát gió. nhiên chuyện của công ty quan trọng hơn. Ấy vậy mà cháu lại ở nhà
công ty. Sau khi Quý Noãn bước vào ngồi xuống, cô nhìn sắc mặt Mặc dù cô không nghĩ tới, nhưng người đến cũng không phải quá tác mạnh như vậy. Anh cười khẽ: Anh quáđáng? Trong những nhân viên còn lại, không ít kẻ chỉ biết ăn không ngồi chiếc áo vừa được khoác lên người: Em có mặc áo khoác rồi, anh nhìn thấu cô. Rõ ràng anh đã nghi ngờ sự thay đổi của cô nhưng lại
quần, nhàn nhạt nói: Nếu như có cơ hội, cô hãy mang thêm những Bất thình lình, điện thoại đặt trêи giường vang lên tiếng chuông êm trang trí xung quanh, chiếu rọi một nửa lên khuôn mặt anh. Vẻ lạnh Đã chín giờ rưỡi rồi! Tối hôm qua không phải anh đã giúp em tắm rồi sao? Cô mơ thấy, sau khi ly hôn, tất cả người lớn bên nhà họ Mặc đều nọ, sau đó đẩy cửa phòng bệnh đi vào.Nguồn: EbookTruyen.VN