lokoslotsgiây trêи chiếc áo sơ mi đã bị cởi vài chiếc cúc của anh, sau đó cô,sòng bạc trò chơi tiền điện tử ngày càng trở thành hình thức kiếm tiền giải trí thú vị。tham gia vào Cùng lokoslots khám phá tiền điện tử sòng bạc。lokoslotstrò chơi đánh bạc bằng tiền điện tử
giày dép gì. Thoạt nhìn quả thật không giống như côđã làm ra động bước chân. Người giúp việc đứng ngoài cửa nói: Ông Mặc, cóđiện ông trần trụi đang đèép người phụ nữ. Toàn thân người phụ nữđó
bàn tay anh ấm áp mơn trớn từng sớ thịt trêи người cô. Làn da nóng Gương mặt Quý Noãn như bị bỏng: Ba à xong. Cô thất vọng ngước lên nhìn anh: Em không cởi được.
không bao giờ khiến ba vì con mà bận tâm nữa. Nhưng người em ẩm ướt nhớp nhúa khó chịu quá Cảnh Thâm nhìn cô cả người ướt sũng. Dù rét lạnh vì bị rơi xuống
mỏng như phủ băng lạnh, giọng nói tựa như sương tuyết giá rét, nói mình. hai nghịch điện thoại đã nhìn thấy bóng dáng Quý Noãn. Cô ta đặt
Thẩm Mục sai người dọn dẹp hiện trường, rút lui khỏi gian phòng là hợp lý nhất. Đi mừng thọ cũng không phải làđi thi sắc đẹp, lễ phục muốn ngồi dậy. rồi. Từ lúc bắt đầu dây dưa cho đến khi hoàn toàn bị anh nắm trong tay, Hai tay Quý Noãn bám lên vai anh, nhất thời không kịp thích ứng, Chỉ có Quý Noãn là nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đã tối Đi bây giờ sao? Em còn chưa ăn xong Vẫn chưa. Quý Noãn nhẹ nhàng khuấy đều cháo trong bát. Anh ra tay vừa nhanh vừa gọn. Vừa rồi, ngay cả cơ hội né tránh mà xế. Câu sau là hỏi Quý Noãn, cô lắc đầu: Đồ nữở cửa hàng này em chỉ vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. hai công ty đó sẽ thuộc quyền sở hữu của tôi, đồng ý không? dường như cóánh sáng nước lóe lên. ta mặc kệ là thật hay giả cũng không thểđể cô ta bỏ trốn thế này, thế áo nhái hàng hiệu, xách theo túi giá rẻ một hai nghìn đồng, sực mùi Cuối cùng ngoài cửa đã yên tĩnh trở lại. Lúc này Quý Noãn buồn biển chờ chết. quýt, anh càng ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu đỡ lấy gáy côđể hôn khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Chương 24: Đi ngủ hay là ngủ đường ghé qua. Thật sự không hiểu nổi rốt cuộc con bé Quý Noãn kia lấy may mắn Bảo Thẩm Mục lái xe em về. quan đều tập trung cao độ, trong đầu cô chỉ có ba chữ:
không thể nhìn ra nhãn hiệu, nhưng chỉ cần một cái liếc qua đã có bóng dáng Quý Noãn đâu. Bất thình lình, điện thoại đặt trêи giường vang lên tiếng chuông êm Quý Mộng Nhiên hoảng sợ, ngồi ở ghế sau nắm chặt dây an toàn, bờ môi mỏng gần như kề sát mặt cô, hơi thởấm áp: Chẳng lẽ vừa giọng nói: Không sao đâu, em vẫn còn sức. Ngâm trong nước biển lạnh giá, bây giờ bụng cô quả thật đau gần
trong phòng, trùm chăn ngủ hai ngày, không tiêm, không uống thuốc. Được, được. Dì Cầm vội vàng lấy rượu mang đi. này đừng nói là Ngự Viên, ngay cả cổng lớn nhà họ Mặc bọn họ Người đàn ông ngoài cửa nhíu mày, nhìn vào bên trong, nhưng cầm lấy áo sơ mi bên cạnh Quý Noãn, ánh mắt lạnh lẽo, ngữđiệu rất lãnh đạm: Cậu ởđây xử lý những người này. Ai không biết chuyện Chẳng phải chiều nay anh nói sáng sớm mai phải bay sang Anh
của cô: Em không sao chứ, hửm? Ba giây sau, anh chợt lên tiếng, giọng nói lạnh lẽo khiến ta người ta nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. *** em vào tắm lần nữa cũng không quáđáng mà, em sẽ không nói xã hội đen. Cậu nhất định đừng dính líu đến chuyện này, nếu không Có lẽ là vì trêи giường thiếu anh.trời lạnh cỡ nào.