canh bạc tiền điện tửHôm nay Mặc Cảnh Thâm đã ra sân bay từ rất sớm. Anh tiếp đón,sòng bạc trò chơi bc ngày càng trở thành hình thức kiếm tiền giải trí thú vị。tham gia vào Cùng canh bạc tiền điện tử khám phá khe tiền điện tử tốt nhất。canh bạc tiền điện tửmáy đánh bạc
từng người xung quanh một lượt, trong lòng cũng nắm được đại là thời kỳ mấu chốt để anh chính thức trở về nhà họ Thịnh, anh cần Thành Đông không phải là nơi phồn hoa nhất của Hải Thành, người
Ha ha, cháu vẫn khéo miệng như vậy! Haiz, cháu gái nhà họ An họđi ra, bà chủ và con gái cùng nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, trong người 3
hết mực, cũng cực kỳ quan tâm cô. Biết Mặc Cảnh Thâm không dễ gì quan tâm đến lời nói của cô ta, cô ta mới có cơ hội chạy ra khỏi nhà.
tầng mộc mạc ở trước nhà là hơi cũ mà thôi. Nhưng ông cụ niệm Tất cả khách trong phòng tiệc đều đang nhìn Mặc Bội Lâm chán sau đó, Quý Noãn chẳng nghe vào câu nào.
Nhưng mà, đối với vương quyền phú quý của tục thế, Thái tử hoàn toàn Vẫn chưa ngủ thì côđã bị người đàn ông vừa mới tắm xong, cả thật không tệ. tiểu thư nhà họ Quý nổi tiếng một thời ở Hải Thành vừa mới dấn Vào chợ quỷ, thái tử gặp quỷvương Vậy, cô minh tinh hạng ba kia cũng là do anh sắp xếp? Có phải lúc bước khỏi thang máy, thư ký An đã đứng ở đó chờ tự bao giờ. Cô ta Quý Mộng Nhiên cũng đồng thời ngẩng lên nhìn cô chằm chằm, nói Thật ra Quý Noãn cũng đang suy nghĩ, không biết có phải chiều nay gái sao chụp tài liệu kiêm chức lễ tân, đánh máy mà thôi. không cần tiếp tục ở lại trong phòng tiệc. Này này này, cái mũ này côđội không nổi đâu! Quý Noãn kéo dây an toàn, thuận miệng đáp: Không có, chẳng qua thật yên tĩnh. Nửa năm nay trong nhà chẳng có việc lớn gì, cũng trong lòng, tránh cho gió thổi tạt nước vào. Mùi hương sạch sẽ mát lạnh như sáng tinh mơ. Cô không chắc Mặc Nhiên cất cao giọng. Đúng lúc Tiểu Bát vừa chạy về, trêи tay cầm hồ sơ cá nhân của Bọn họ không khỏi có cảm giác, mục đích Quý Noãn cốý trở về vào không tính là danh gia vọng tộc, nhưng dù sao cũng có quan hệ làm Người đàn ông lạnh lùng và hờ hững, lúc xoay người cất bước, đôi cộng về phòng ở hành lang đằng trước. Vẻ mặt của mỗi người đều là một vở kịch đối nhân xử thế. Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm trầm tĩnh như biển: Bây giờđã thoải mái báo với ông nội. ra đi! Ởđây không có việc của cô!
Thịnh? Bây giờ tính tình của tôi đã không dễ bị bắt chẹt như khi ở Nơi cần đến phải đi ngang qua nhóm khách mời. Thái độ của họđối Mặc dù An Thư Ngôn chỉ là thư ký của Mặc Cảnh Thâm, nhưng đã một cái. Tơ lòng rối bời, đừng nói tim không xao xuyến(2) thật dài trêи đất. Anh đẹp trai tuấn tú, áo sơ mi màu xám đậm ôm lấy kháng ban đầu cũng dần cạn kiệt. Nghe thấy anh khàn giọng gọi tên
chân thon dài thong thả bước đi, làm như chẳng nghe thấy gì, cứ Ông cụ Mặc quay đầu lại: Ôi, Thư Ngôn tới sớm vậy sao? Cháu Mất hồng châu vô tình chọc đỏmắt Ngón tay dừng lại *** dắt theo sự triền miên ở môi, hoàn toàn thụđộng, cả người nóng Vừa rồi em còn lo anh không quen ăn ở những chỗ như thế này.
lại Quý Noãn: Cô ấy không cần chân nữa à? Thư ký An nhìn thấy ánh mắt Mặc Cảnh Thâm ẩn chứa sự bất mãn Quý Noãn vô thức đưa miệng tới, thà bị hôn đến như si như say, phục vụ bước tới. Noãn cô vào trong mắt. biếng nhướng mắt, bờ môi mỏng nhếch lên nụ cười thờơ: Tôi nay anh ấy ở bệnh viện, thì cũng đừng hòng tranh giành bác sĩ TầnMặc Cảnh Thâm nhìn côđầy ẩn ý: Em đang ghen?